Thuận theo bản chất tự nhiên: Hiểu đúng để giải phóng tâm trí và tự do thể hiện cảm xúc

Trong cuốn “cảm xúc” của Osho đã đặt ra một vấn đề đó là: Con người nên thuận theo “bản chất tự nhiên”. Nhưng chẳng phải bản chất con người nếu được tự do thể hiện – chính là vấn đề hay sao? Nếu chúng ta không có các quy tắc và tiêu chuẩn hành xử, như những quy tắc được đặt ra bởi các tôn giáo, chẳng phải cảm xúc và những cơn bốc đồng của chúng ta luôn khiến chúng ta gặp rắc rối hay sao?

Vậy tự do thể hiện cảm xúc theo “bản chất tự nhiên” có thực tốt hay không?  Hay chúng ta nên kìm nén và kiểm soát những cảm xúc bản năng ấy theo các quy tắc, chuẩn mực xã hội?  Muốn giải phóng cảm xúc trước tiên chúng ta cần hiểu đúng về “bản chất tự nhiên”. 

Thuận theo cảm xúc tự nhiên là cách để giải phóng tâm trí
Thuận theo cảm xúc tự nhiên là cách để giải phóng tâm trí

Điều đầu tiên bạn cần hiểu là cho đến nay, nhân loại vẫn đang sống dưới một lời nguyền, và lời nguyền đó là chúng ta không bao giờ được phép tin tưởng bản tính tự nhiên của mình. Chúng ta luôn được dạy: “Nếu tin tưởng bản tính của bạn, bạn sẽ mắc sai lầm”. Hãy hồ nghi, hạn chế, kiểm soát – đừng làm theo cảm xúc của bạn. Chúng ta được dạy rằng về cơ bản, bản chất con người là xấu xa. Điều này thật ngu ngốc; điều này thật ngu xuẩn và độc hại. Bản chất con người không xấu, bản chất con người là thần thánh. Nếu phần xấu xa trỗi dậy thì đó là vì những hạn chế và kìm nén. Hãy để tôi giải thích cho bạn hiểu.

Bạn không bao giờ nhìn thấy chiến tranh trong thế giới động vật. Tất nhiên, thỉnh thoảng chúng đánh nhau, nhưng đó là những trận đánh riêng lẻ – không phải chiến tranh thế giới nơi tất cả con quạ phương Đông đánh nhau với tất cả con quạ phương Tây, hay toàn bộ mèo Ấn Độ đánh nhau với toàn bộ mèo Pakistan. Mèo không ngu ngốc như thế quạ cũng vậy. Đúng là đôi khi chúng đánh nhau và điều đó không có gì sai. Nếu tự do của chúng bị xâm phạm, chúng sẽ chiến đấu, nhưng cuộc chiến đó mang tính riêng lẻ. Đó không phải là chiến tranh thế giới.

Bạn đã đè nén nhân tính và bạn không cho phép các cá nhân được thỉnh thoảng nổi giận – giận dữ là một cảm xúc tự nhiên. Hậu quả sau cùng là mọi người tiếp tục tích lũy cơn giận của mình, tiếp tục đè nén cơn giận của mình, và rồi một ngày nào đó, lượng độc tố tích tụ trong mỗi người đều nhiều đến mức chúng bùng nổ thành chiến tranh thế giới. Cứ mười năm, người ta lại cần một cuộc đại chiến. Và ai chịu trách nhiệm cho những cuộc chiến này? Đó chính là những người được gọi là thánh nhân và các nhà đạo đức, các nhà cải cách hăng hái, những người không bao giờ cho phép bạn bộc lộ bản chất tự nhiên của mình. 

[….]

Một người không bao giờ tức giận và mãi kiểm soát cơn giận của mình là người rất nguy hiểm. Hãy thận trọng với người đó; anh ta có thể giết bạn. Nếu chồng của bạn không bao giờ nổi giận, hãy báo cảnh sát! Người chóng thỉnh thoảng tức giận là một con người tự nhiên; bạn không cần phải sợ. Người chồng không bao giờ giận dữ sẽ đột nhiên lao tới bóp chết bạn vào một ngày nào đó – và anh ta sẽ làm vậy như thể đang bị thứ gì đó chiếm giữ. Những kẻ sát nhân luôn nói những lời này trước tòa: “Tôi đã phạm tội, nhưng tôi đã bị ám”. Ai ám họ? Vô thức của họ, vô thức bị kìm nén của họ, đã bùng nổ.

Bạn có nhận ra sự thật đơn giản này không? Nếu bạn đưa cho con chó đực xem tấm ảnh của một con chó cái xinh đẹp, nó sẽ không quan tâm. Chó không phải là những tay chơi. Không phải là chúng không yêu chó cái, chúng yêu chó cái rất nhiều, nhưng chúng không quan tâm đến một bức ảnh, chúng không hứng thú với ảnh khiêu dâm. Để tạo ra hình ảnh khiêu dâm, bạn cần các thánh nhân. Đầu tiên, họ kìm nén bản năng tình dục, bản năng tự nhiên, và sau đó họ nói với mọi người rằng bản năng đó là sai trái và xấu xa. Khi họ kìm nén bản năng tình dục, bản năng bị kìm nén đó sẽ tìm kiếm lối thoát.



banner quảng cáo viên uống zlove



Giờ thì thật khó có thể ngắm nhìn những người phụ nữ xinh đẹp qua lại trên đường phố. Vậy bạn phải làm gì? Bạn tự nhốt mình trong phòng và xem tạp chí Playboy. Cách đó an toàn hơn; không ai biết hành động đó của bạn. Bạn có thể giấu tạp chí Playboy trong quyển Kinh thánh và vờ như đang đọc thánh kinh. Chỉ có con người mới có hình ảnh khiêu dâm. Không có loài vật nào khác có hình ảnh khiêu dâm. Đây là sự thật đơn giản.

Và ai đã khiến con người trở nên khiêu dâm? Người nguyên thủy không quan tâm đến hình ảnh khiêu dâm – đến giờ vẫn vậy. Phụ nữ khỏa thân và đi lại trong tình trạng khỏa thân mà không hề sợ hãi. Vậy bạn hãy nói xem bạn đang sống trong nền văn minh nào? Phụ nữ không thể đi bộ trên phố mà không bị trêu ghẹo, không bị đối xử vô nhân tính. Phụ nữ không thể đi bộ một mình trong đêm – và đây là xã hội văn minh đó sao? Con người bị ám ảnh với tình dục suốt hai mươi bốn giờ mỗi ngày.

Sự kìm hãm cảm xúc khiến chúng ta bị cầm tù và ám ảnh
Sự kìm hãm cảm xúc khiến chúng ta bị cầm tù và ám ảnh

Ai đã gieo rắc nỗi ám ảnh này cho con người? Loài vật có tính dục nhưng không bị ám ảnh; chúng tự nhiên. Khi tình dục trở thành nỗi ám ảnh, nó bị biến tướng và những biến tướng này bắt nguồn từ các nhà đạo đức cũng như những bài giảng của họ. 

[…]

Tôi tin bạn và tôi tin vào bản tính tự nhiên của bạn. Tôi tin vào bản chất động vật. Quả thật nếu tự nhiên được phép diễn ra một cách tự nhiên, đôi khi sẽ có chút giận dữ và có cả rắc rối, nhưng như vậy không có gì sai trái cả. Như vậy chính là con người và như vậy là đẹp đẽ. Sẽ không có chiến tranh.

Các nhà tâm lý học nói rằng tất cả vũ khí của bạn đều mang tính chất như dương vật. Bởi vì bạn không thể đi vào cơ thể phụ nữ, bạn đâm vào cơ thể của ai đó bằng một thanh gươm. Thanh gươm đó là một biểu tượng của dương vật. Yêu thương phụ nữ là chuyện tốt đẹp, nhưng đâm ai đó bằng thanh gươm là hành động xấu xa. Nhưng mọi chuyện vẫn luôn diễn ra như vậy.

Bạn đã sống theo các quy tắc và chuẩn mực, và chuyện gì đã xảy ra? Hãy nhìn vào tình trạng của nhân loại ngày nay. Đó là một trái đất điên loạn, một nhà thương điên quy mô lớn. Đây là hệ quả của các chuẩn mực của bạn, các lý tưởng của bạn, của chủ nghĩa hoàn hảo và hệ thống đạo đức của bạn. Chuyện này xảy ra vì các điều răn của bạn – cả địa cầu đã biến thành một trại tâm thần, một nhà thương điên lớn. Vậy mà bạn vẫn sợ hỏa ngục và vẫn cứ tiếp tục sống như vậy. Đây là một vòng luẩn quẩn.

Chuyện này giống như bạn buộc ai đó phải nhịn ăn, và hiển nhiên khi nhịn ăn thì anh ta sẽ đói và bắt đầu ám ảnh với việc tìm kiếm thức ăn. Sau đó, khi thấy anh ta bị ám ảnh với thức ăn, bạn xích anh ta lại vì nếu không, anh ta sẽ đột nhập vào bếp của nhà nào đó. Lúc này, bạn nói rằng anh ta rất nguy hiểm nếu không bị xích lại; anh ta có thể đột nhập vào bếp của nhà người khác. Vì không thể tin tưởng anh ta nên bạn xích anh ta lại, và bạn tiếp tục bắt anh ta nhịn ăn. Sau đó, bạn càng ngày càng sợ hãi vì anh ta đang phát điện. Đây là một vòng luẩn quẩn! Nguyên nhân nào khiến anh ta ám ảnh với thức ăn đến vậy? Chính việc bạn khăng khăng bắt anh ta nhịn ăn đã gây ra chứng bệnh này.

Nhịn ăn không phải là một hiện tượng tự nhiên. Đúng là đôi khi nó xảy ra với động vật, nhưng chúng không “tin vào việc nhịn ăn, chúng không có triết lý nhịn ăn. Hiện tượng nhịn ăn thỉnh thoảng xảy ra. Chẳng hạn như một ngày nọ, con chó cảm thấy không khỏe và nó sẽ không ăn. Chuyện này là tự nhiên. Nó không ăn bởi vì nó không cảm thấy muốn ăn. Nó hành động theo cảm nhận của nó; điều này không có nghĩa là nó tuân theo một quy tắc nào đó. Không ai dạy nó nhịn ăn. Trên thực tế, nó sẽ đi ăn cỏ và ói; cỏ giúp nó ói và nó sẽ ói. Không ai dạy nó. Và nó sẽ không ăn cho đến khi cảm thấy muốn ăn trở lại. Nó sống theo bản năng tự nhiên. Khi cảm thấy muốn ăn, nó sẽ ăn; khi cảm thấy không muốn ăn, nó sẽ không ăn. Đây chính là thứ mà tôi gọi là cuộc sống đích thực.

Đôi khi bạn cảm thấy không muốn ăn, vậy đừng ăn – tôi không phản đối việc nhịn ăn, tôi chỉ phản đối triết lý nhịn ăn. Đừng đặt ra quy tắc rằng bạn phải nhịn ăn mỗi Chủ nhật. Quy tắc đó thật ngu ngốc, vì làm sao bạn biết mình sẽ cảm thấy không muốn ăn vào mỗi Chủ nhật? Có thể thỉnh thoảng bạn cảm thấy không muốn ăn vào thủ Sáu. Khi đó bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ ép bản thân ăn bởi vì hôm đó là thứ Sáu.

Khi bạn cảm thấy muốn ăn, hãy ăn. Khi bạn cảm thấy không muốn ăn thì đừng ăn. Hãy sống theo cảm nhận, và dần dần, bạn sẽ hòa nhịp với bản chất tự nhiên của mình.

Đối với tôi, thuận theo tự nhiên chính là tôn giáo. Quan điểm tôn giáo của tôi là hòa hợp với bản chất tự nhiên. Và đó là ý nghĩa của từ dharma trong tiếng Anh; nó có nghĩa là “bản chất”, bản chất bên trong. Tin tưởng vào bản chất tự nhiên và đừng xâm phạm nó.

Thuận theo tự nhiên, tin vào tự nhiên và bạn sẽ trở nên tĩnh lặng, hạnh phúc hơn
Thuận theo tự nhiên, tin vào tự nhiên và bạn sẽ trở nên tĩnh lặng, hạnh phúc hơn

[…] 

Trái tim phải trở thành chủ nhân, và khi đó, mọi sự sẽ tự ổn định. 

[…]

Nếu có thể tin tưởng vào tự nhiên, chẳng mấy chốc bạn sẽ trở nên tĩnh lặng hạnh phúc, vui vẻ và hân hoan, bởi vì tự nhiên đang hân hoan. Tự nhiên là một bữa tiệc mừng. Hãy nhìn xung quanh mà xem. Bạn có thấy bông hoa nào trông giống các thánh nhân của bạn không? Bạn có thấy cầu vồng nào trông giống các thánh nhân của bạn không? Hoặc là có đám mây, tiếng chim hót, ánh sáng lấp lánh trên mặt sông, các vì sao nào như thế không? Thế giới đang chúc tụng. Thế giới không buồn, thế giới là một khúc hoan ca, một bài hát tuyệt đẹp, và vũ điệu đó vẫn đang tiếp diễn.

[…]

Tôi không nói rằng đời bạn sẽ luôn trải đầy hoa hồng, sẽ có những chiếc gai nhọn, nhưng gai cũng tốt. Và tôi không nói rằng đời bạn sẽ luôn ngọt ngào.  Rất nhiều lần bạn sẽ phải nếm trải đắng cay, nhưng đó là cách cuộc sống phát triển: thông qua phép biện chứng. Tôi không nói rằng bạn sẽ luôn tốt đẹp. Đôi khi, bạn sẽ rất tồi tệ, nhưng có một điều chắc chắn: khi tồi tệ, bạn sẽ tồi tệ một cách chân thật, và khi tốt đẹp, bạn sẽ tốt đẹp một cách chân thật. Người ta có thể tin tưởng, người ta có thể trông cậy vào bạn. Khi bạn tức giận, người ta có thể tin rằng cơn giận của bạn không giả, không lạnh lẽo; nó nóng và sống động. Và khi bạn yêu, người ta có thể tin rằng tình yêu đó sống động và ấm áp.

Hãy nhớ, một người không biết tức giận sẽ không biết yêu thương. Hoa hồng chỉ mọc trên những cành đầy gai. Nếu không thể nổi cơn thịnh nộ trong giây phút nào đó, bạn cũng không thể yêu thương cuồng nhiệt – bởi vì bạn không thể sôi nổi, bạn không thể nồng nhiệt, bạn duy trì trạng thái đóng băng. Và nếu kìm nén cơn giận quá nhiều, bạn luôn sợ yêu, bởi vì ai mà biết được?

Một người đàn ông đến gặp tôi và nói rằng anh ta không thể đạt cực khoái khi làm tình. Đó là một người đàn ông trẻ tuổi và hoàn toàn khỏe mạnh – anh ta gặp phải vấn đề gì? Anh ta không thể đạt được khoái lạc, hoặc cùng lắm là chỉ đạt được cực khoái cục bộ chứ cảm giác đó không lan tỏa khắp cơ thể của anh ta. Và khoái lạc cục bộ là thứ không đáng kể. Khi cơn khoái lạc đạt đến mức độ trọn vẹn và từng thớ thịt trong bạn rung lên với sức sống mới, bạn trở nên tươi mới, trẻ trung, và trong một khoảnh khắc, bạn trở thành một phần của vũ trụ, một phần của sự sáng tạo vĩ đại xung quanh bạn. Bạn đánh mất chính mình. Bạn không còn là một bản ngã, bạn tan chảy. Khi đó, bạn không có bất kỳ giới hạn nào.

Tôi hỏi về cơn giận của anh ta. Anh ta đáp: “Nhưng tại sao ngài lại hỏi về cơn giận trong khi câu hỏi của tôi là về tình yêu? Tôi không thể yêu hết mình”. Tôi trả lời: “Hãy quên tình yêu đi. Đầu tiên, chúng ta phải nghĩ về cơn giận, bởi vì nếu anh không thể yêu hết mình thì điều đó có nghĩa là anh không thể giận hết mình”. Anh ta ngạc nhiên, nhưng cuối cùng vấn đề đúng là nằm ở cơn giận của anh ta. Từ nhỏ anh ta đã được nuôi dưỡng trong một gia đình sùng đạo và luôn được dạy là không được tức giận, phải kiểm soát cơn giận của mình. Anh ta đã học cách kiểm soát. Anh ta đã thành thạo đến mức thậm chí không biết mình đang kiểm soát. Anh ta thật sự trở thành một người kiểm soát, đến mức giờ đây sự kiểm soát ấy đã trở thành vô thức. Anh ta là một người rất có kiểm soát. Mọi người đều tôn trọng anh ta; anh ta có thể thành công ở bất kỳ lĩnh vực nào trong xã hội này. Thế nhưng trong đời sống tinh thần thì anh ta lại thất bại. Anh ta thậm chí còn không thể yêu.

Tôi nói với anh ta: “Hãy bắt đầu bằng cách nổi giận, bởi vì theo như tôi hiểu thì khi sắp lên đến đỉnh khoái lạc, anh không cho phép chuyện đó xảy ra bởi vì nếu cho phép, anh sợ rằng cơn giận bị kìm nén bấy lâu nay cũng sẽ xuất hiện”

Anh ta nói: “Ngài đang nói gì vậy? Tôi luôn mơ rằng tôi đã giết người phụ nữ của mình. Tôi mơ rằng tôi giết cô ấy, bóp nghẹt cô ấy trong khi làm tình., à Và tôi sợ rằng nếu mất kiểm soát, tôi sẽ không thể cưỡng lại cám dỗ bóp chết cô ấy”. 

Giờ đây cơn giận đã trở thành một thế lực to lớn bên trong anh ta. Anh ta quá sợ việc hủy bỏ sự kiểm soát, vậy thì làm sao anh ta có thể yêu? Đó là việc bất khả thi. Và nếu bỏ lỡ tình yêu, bạn sẽ bỏ lỡ mọi thứ có giá trị trong cuộc sống. 

Xã hội kìm nén này, nền văn minh kìm nén này đã thất bại hoàn toàn. Ấy vậy mà bạn vẫn không nhận thức được điều đó.

[…]

Lắng nghe mệnh lệnh từ trái tim thay vì những sắp đặt, nguyên tắc bên ngoài
Lắng nghe mệnh lệnh từ trái tim thay vì những sắp đặt, nguyên tắc bên ngoài

Khi bạn còn nhỏ, cha mẹ bảo bạn làm cái này và không được làm cái kia. Sau đó, khi bạn đi học thì có giáo viên, còn ở trường đại học thì có các giáo sư. Khi bước ra xã hội, bạn có sếp, các chính trị gia, các nhà lãnh đạo. Ở đâu bạn cũng nhận được những mệnh lệnh về việc phải làm và việc không được làm. Và bạn luôn tìm kiếm ai đó thống trị bạn để bạn có thể dựa dẫm, bởi vì bạn không biết cách nhận những mệnh lệnh từ chính trái tim mình, từ bản thể của mình. Bạn luôn dựa vào một nguồn lực nào đó bên ngoài.

Như vậy thật tệ, như vậy thật đau khổ, như vậy thật không nên.

Mọi người đến gặp tôi và nói: “Osho, hãy cho chúng tôi biết chính xác chúng tôi phải làm gì”. Nhưng tại sao bạn không thể lắng nghe trái tim của chính mình? Bạn có sự sống sôi sục bên trong bạn. Mùa xuân ở đó, cội nguồn ở đó. Hãy đi vào bên trong. Tôi có thể chỉ bạn cách đi vào bên trong, tôi có thể chỉ bạn các công cụ để giúp bạn đi vào bên trong, nhưng bạn hãy nhận các mệnh lệnh từ nơi đó.

Tác giả: Osho 

(Bài viết được đặt lại tiêu đề, trích lược và biên tập một phần, […] thể hiện nội dung đã lược ẩn để cô đọng nội dung. Bạn đọc quan tâm có thể tìm đọc bài viết nguyên bản từ cuốn “Cảm Xúc” của Osho)

Bài viết gần đây

tổng đài tư vấn zlove

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *