Những định kiến phổ biến về Islam như một tôn giáo hà khắc về tình dục đã làm lu mờ đi những truyền thống khiêu dâm công khai, tự do bất chấp luật lệ và tri thức của họ.
Một cảnh khiêu dâm từ thời kỳ Safavid của Ba Tư, khoảng 1660. Bản quyền ảnh thuộc về Bảo tàng Mỹ thuật Boston.
Mark Hay
Là một tác giả chuyên viết về văn hóa, đức tin, chính trị học danh tính (các nhóm người có chung một định danh tạo thành liên minh rời xa khỏi sự hợp tác chung toàn xã hội) và tình dục. Các bài viết của ông đã xuất hiện trên Esquire, The Economist và nhiều tờ báo khác. Ông sống tại Brooklyn, New York.
The Muslimah Sex Manual: A Halal Guide to Mind Blowing Sex, một cuốn sách mỏng được một phụ nữ Hồi giáo tự xuất bản với bút danh Umm Muladhat, là một tập hợp các mẹo cũ kỹ về tình dục. Cuốn sách không mang tới những đột phá về tình dục hay những căn cứ vững chắc để bạn đọc bám víu vào. Ngay cả phần nội dung của Muladhat cũng dường như là những mảnh bị xé toạc khỏi các trang Cosmopolitan và các bài viết khiêu dâm tự xuất bản. Cô ấy hứa hẹn với độc giả rằng tác phẩm sẽ ‘đưa bạn xuống lỗ thỏ khoái lạc … [và] dạy bạn cách làm cho chồng bạn nhìn bạn với ham muốn không thể kiềm chế … biến thành một người đàn ông không thể rời tay khỏi bạn và nổi đóa lên với sự ghen tị mỗi khi những người đàn ông khác liếc nhìn bạn chằm chằm. ‘Tuy nhiên, trong vòng vài ngày sau khi phát hành, cuốn sách của Muladhat đã thu hút một làn sóng chú ý từ các phương tiện truyền thông và các blogger trên toàn thế giới. Điều này chẳng liên quan gì đến những hiểu biết của cô ấy, cũng như hầu như mọi thứ liên quan đến sự mới lạ được nhận thức của một phụ nữ Hồi giáo viết công khai về tình dục cho độc giả Hồi giáo.
Chắc chắn có sự ngạc nhiên. Trong khi thế giới Hồi giáo vừa phân tán rộng rãi vừa vô cùng đa dạng, các nhà phê bình và học giả văn hóa Hồi giáo thường ghi nhận sự dè dặt không đáng có khi nói về tình dục, đặc biệt là trên phương tiện công cộng, ở nhiều cộng đồng đa số theo đạo Hồi. Khi tình dục xuất hiện, nó thường xuất hiện trong bối cảnh thuyết pháp về sự khiêm tốn và phân biệt giới tính, hoặc các cuộc nói chuyện riêng tư hoặc tư vấn hôn nhân về cơ chế tình dục thuần túy, được bao bọc trong các giá trị khác biệt. Ngay cả những quốc gia có đa số người Hồi giáo tương đối tự do về mặt xã hội như Lebanon và Tunisia cũng phải vật lộn với chuyện nói chuyện về giới tính: Lebanon đã khởi động chương trình giới thiệu tình dục công khai hiện đại đầu tiên của thế giới Ả Rập vào năm 1995, nhưng phải bỏ dở nó 5 năm sau đó do sự phản đối của tôn giáo; Không một quốc gia Ả Rập nào khác cố gắng thành công ở nơi mà họ đã thất bại cho đến tận năm ngoái với trường hợp của Tunisia.
Nhiều nỗ lực trước đây để viết về tình dục và sự gần gũi từ quan điểm Hồi giáo đã thất bại trước kiểm duyệt và chỉ trích. Vào năm 2011, bác sĩ người Pakistan Mobin Akhtar đã cố gắng phát hành cuốn Giáo dục giới tính y tế một cách hài hước cho người Hồi giáo chỉ để bị một quan chức chính quyền địa phương yêu cầu thẩm vấn, bị các đồng nghiệp của ông ta gán cho là một kẻ lang thang và bị đe dọa vì được cho là cổ vũ cho diên ngôn phi Hồi giáo. Tác giả người Hồi giáo Bắc Phi của cuốn tiểu thuyết khiêu dâm The Almond (2004) đã sử dụng bút danh Nedjma để giảm thiểu tác động của kiểu phản cảm này, và đã công khai chỉ trích người Hồi giáo hiện đại coi diễn ngôn tình dục là ‘biến dạng’. Các nhà giáo dục có uy tín, chẳng hạn như Mohammad Shahidul Islam và Mizanur Rahman của Đại học Dhaka ở Bangladesh, đã than thở rằng tất cả những điều này chỉ khiến các giáo viên đang cố gắng làm việc theo quan điểm Hồi giáo dựa vào các tài liệu thế tục có thể không nói được với sinh viên hoặc cộng đồng của họ khi họ cố gắng để tạo các chương trình giáo dục giới tính.
Sự thiếu hụt rõ ràng này đã thúc đẩy Muladhat viết Sổ tay tình dục Muslimah. Cô đã nhận thấy những thanh niên Hồi giáo phàn nàn về việc bạn bè và gia đình họ ngại nói về tình dục vì lý do tôn giáo – về việc nhận được hướng dẫn nhanh về thủy lực học tình dục, nhưng không bao giờ tìm hiểu về toàn bộ ham muốn và hoạt động tình dục trước khi thực hành. Nhiều người khác dường như tin rằng đức tin sùng đạo bắt buộc phải có ‘cuộc sống tình dục buồn tẻ và không bao giờ thử nghiệm tình dục bên ngoài truyền thống’. Những người bạn này nói với cô rằng kiến thức tình dục và sự cởi mở của cô là duy nhất và có giá trị. Cả cô và báo chí đều chạy theo quan điểm đó, ca ngợi cuốn sách của cô là một bước đột phá.
Nhưng sự thiếu sót mà Muladhat và những nhà phê bình của cuốn sách ghi nhận thực sự là một hiện tượng gần đây. Từ khi Islam ra đời cho đến khoảng 150 năm trước, thế giới Hồi giáo là một điểm nóng của những lời khuyên tình dục rõ ràng, miễn phí và tình dục có thể cảm thấy kích thích hơn bao giờ hết – một kiệt tác phổ biến và dễ thấy mà tôi gọi là tình dục học Islam. Trên thực tế, Hồi giáo rất cởi mở về tình dục đến nỗi các nền văn hóa Cơ đốc giáo lân cận ít cởi mở hơn thường cố gắng bôi nhọ nó như là một niềm tin được lựa chọn bởi những kẻ lệch lạc cuồng tình dục. Ngay từ năm 962, nhà văn Cơ đốc giáo Hrotwitha ở Đức đã lên tiếng chê bai Caliph Abd al-Rahman III của Córdoba vừa qua đời và những người đồng hương của ông ta trong The Passion of Saint Pelagius là ‘sa đọa bởi tội bạo dâm’ và ‘bị ô nhiễm bởi dục vọng xác thịt ‘.Không phải tất cả những lời khuyên trong tình dục học Hồi giáo đều trường tồn – giống như lời khẳng định của Avicenna, nhà đa khoa người Ba Tư thế kỷ 11 và là cha đẻ của triết học và y học hiện đại, rằng việc nhét một quả ớt cay vào âm đạo của phụ nữ sau khi giao hợp không được bảo vệ cũng đáng tin cậy như bất kỳ kế hoạch B nào. Cách mà các nhà văn Hồi giáo qua nhiều thời đại đã nói về cách quan hệ bằng đường hậu môn của nam giới vốn dĩ là bệnh hoạn, chưa kể đến một số trò lố thông thường khác về giới tính và tình dục, chắc chắn cũng xung đột với các giá trị thế tục hiện đại, tiến bộ. Nhưng một số lời khuyên phổ biến, chẳng hạn như kêu gọi nam giới khám phá thêm màn dạo đầu và tìm hiểu về giải phẫu và cực khoái của phụ nữ, cũng như cách mà tình dục học Islam coi tình dục như một nguồn khoái cảm theo đúng nghĩa của nó, đa dạng và cởi mở để khám phá và thử nghiệm, vẫn có giá trị hơn bao giờ hết.
Tình dục học Islam phai nhạt khỏi ý thức phổ biến khi đối mặt với làn sóng bảo thủ tôn giáo đang gia tăng, đã ảnh hưởng đến hầu hết các cộng đồng Hồi giáo hiện đại ở một mức độ nào đó. Nhưng nó không bao giờ hoàn toàn biến mất. Nhiều người Hồi giáo ngày nay xem hoặc tham gia vào các cuộc tranh luận và trò chuyện thẳng thừng về tình dục được dẫn dắt bởi cả những nhân vật tương đối bảo thủ như Heba Kotb, người dẫn chương trình tư vấn tình dục trên Ai Cập TV, và các nhà giáo dục tiến bộ và dị giới công khai như Wazina Zondon ở Hoa Kỳ và các nhà hoạt động làm việc trong khuôn khổ Hồi giáo như Helem ở Lebanon hoặc Nazariya ở Ấn Độ. Chúng không chỉ mang lại cho các nhà hoạt động tình dục thế tục, các nhà giáo dục và các nhà văn kiếm tiền, mà còn nêu bật một số lượng đáng kinh ngạc sự đa dạng bùng nổ khuôn mẫu trong đức tin.
Tình dục xuất hiện trong các văn bản tôn giáo đầu tiên của Hồi giáo: Kinh Qur’an, lời nói trực tiếp của Thượng đế, và trong kinh Hadith, những câu chuyện hướng dẫn về những việc làm và câu nói của nhà tiên tri Muhammad được truyền miệng qua những người bạn thân nhất của ông, mặc dù được viết ra chỉ khoảng 150 năm sau khi ông qua đời trong thế kỷ thứ 7 CN. Kinh Qur’an đề cập đến các loại giá trị bao quát rộng lớn mà người ta có thể mong đợi từ một người với đức tin Abraham, chẳng hạn như những lời khuyên chống lại quan hệ tình dục ngoài hôn nhân và ủng hộ khiêm tốn và trinh tiết một cách công khai. Nhưng hàng chục Hadith đưa ra những lời tiên tri cụ thể, thường thẳng thắn và chi tiết, về tình dục và giới tính.
Nhiều Hadith gợi ý rằng những người Hồi giáo mới thường hỏi nhà tiên tri rằng sự chuyển đổi của họ có ý nghĩa gì đối với đời sống tình dục của họ. Muhammad đáp lại bằng những bài giảng về sự đồng ý, màn dạo đầu và giá trị của việc duy trì lòng từ bi và sự vui tươi trên giường. Ông khẳng định một cách mạnh mẽ trong ít nhất một truyền thống Hồi giáo rằng một người đàn ông phải đảm bảo rằng bạn tình của mình hài lòng trước chính mình. Đó chỉ là một phần của việc trở thành một người Islam tốt. Ông cũng tuyên bố với những con chiên của ông về những điều khác như giá trị của phương pháp rút lui, và thậm chí tuyên bố rằng tình dục tốt là sadaqa, một hành động công đức thánh thiện.
Trong một câu chuyện đáng chú ý, nhà tiên tri đã mắng mỏ một người đàn ông vì lòng mộ đạo, đã dành cả cuộc đời mình để kiêng ăn và cầu nguyện – và từ bỏ tình dục trong quá trình này, khiến người vợ buồn bã. Từ bỏ món quà do thượng đế ban tặng – tình dục tốt – là một sự sỉ nhục, nhà tiên tri dường như có ý này. Hầu hết các chuyên gia đồng ý, dựa trên điều này và Hadith tương tự cũng như các câu kinh Qur’anic quan trọng, rằng Muhammad tin rằng phụ nữ có quyền đạt khoái cảm tình dục và chồng của họ có nghĩa vụ thực hiện quyền đó nếu họ có thể. Các nhà phiên dịch cho biết, nếu một phụ nữ không đạt được thỏa mãn tình dục ít nhất 1 lần trong bốn tháng khi cô ấy có bạn tình và muốn quan hệ tình dục, cô ấy có cơ sở để ly hôn với anh ta và tìm kiếm một người bạn tình thích hợp hơn.
Mặc dù các học giả Hồi giáo đã biên soạn hàng nghìn Hadith bao gồm một loạt các chủ đề tình dục một cách chi tiết và lấy chúng làm hướng dẫn cốt lõi cho cuộc sống và các giá trị Hồi giáo, những nội dung này không thể và không bao gồm mọi khía cạnh của cuộc sống con người. Các nhà chức trách Hồi giáo cho đến ngày nay vẫn tranh cãi về tính xác thực của một số Hadith nhất định, thừa nhận rằng các nội dung thường mâu thuẫn với nhau và điều này có thể là do quá trình lưu trữ bị sửa chữa hoặc bị làm giả. Ví dụ, một hadith tuyên bố rằng bất cứ ai bị bắt gặp đang ngủ với một con vật đều phải bị giết. Một hadith khác nói rằng đó không phải là vấn đề lớn.
Tim Winter, còn được gọi là Shaykh Abdal Hakim Murad, một học giả Hồi giáo người Anh và là cố vấn hôn nhân Hồi giáo, giải thích: “Hồi giáo không có Vatican để xác định điều gì là chuẩn mực. Vì vậy, không ai có thể tranh cãi về ý nghĩa chính xác của biên giới tình dục trong đạo Hồi khi lên giường.
Sự thiếu chắc chắn này đã làm dấy lên nhiều thế kỷ tranh luận về cách kiểm tra và giải thích Hadith nhằm rút ra bản chất của các nội dung hợp lệ nhất để áp dụng chúng cho mọi thứ dưới ánh nắng mặt trời, bao gồm cả giới tính. Từ thời trung cổ đến hiện đại, các học giả Hồi giáo cảm thấy có trách nhiệm phải mổ xẻ, tranh luận và đưa ra phán quyết về các chi tiết nhỏ của mọi hành vi hoặc động thái tình dục đơn lẻ để tìm ra cách Thượng đế và các nhà tiên tri của ông ấy trong thực tế sẽ xử lý như thế nào. Và không chỉ các học giả mù mờ. Những người sáng lập của mọi madhhab, các trường phái tư tưởng luật học Hồi giáo lớn, làm việc trong thế kỷ 9 và 10 và những người kế nhiệm của họ đã khám phá những chi tiết tinh tế về tình dục và tình dục một cách sâu sắc trong các tác phẩm của họ. Học giả tôn giáo nổi tiếng của Ai Cập thế kỷ 15 Al-Suyuti đã viết ít nhất 23 chủ đề về tình dục và tình dục. Winter nói: ‘Thực tế, mô tả rõ ràng và khuyến nghị về các kỹ thuật tình dục luôn có trong [sổ tay đạo đức và luật Hồi giáo]’ cho đến ngày nay.
Các học giả Shia cho rằng quan hệ qua hậu môn là được phép, miễn là nữ bạn tình đồng ý một cách nhiệt thành. Nhà kinh tế học Junaid Jahangir, người dạy tại Đại học MacEwan ở Canada và nghiên cứu về tình dục và giới tính trong các văn bản Hồi giáo cho biết: Trong hàng thế kỷ, các học giả tôn giáo đã tiến rồi lùi về điều các văn bản và truyền thống thánh thần chủ chốt có nghĩa gì khi bàn về một số hành vi tình dục, bao gồm quan hệ qua hậu môn. Kinh Qur’an kể lại câu chuyện về Lut (tiếng Ả Rập là Lot), được sử dụng để lên án quan hệ tình dục qua đường hậu môn trong hầu hết các tín ngưỡng của người theo đạo Abraham; một số Hadith thậm chí còn tuyên bố rằng Muhammad đã tuyên bố rõ ràng rằng quan hệ tình dục qua đường hậu môn không phải là đạo Hồi.
Tuy nhiên, các học giả từ lâu đã tranh luận – bằng chi tiết rõ ràng – về việc quan hệ qua hậu môn là không thể chấp nhận được trong con mắt của Thượng đế. Từ thế kỷ 9 đến thế kỷ 12, Jahangir chỉ ra, ít nhất một trường phái của các học giả Sunni đã lập luận rằng sự không tinh khiết của phân và khoang hậu môn, và cảm giác đau đớn được cho là liên quan đến bạn tình do thiếu chất bôi trơn tự nhiên, khiến quan hệ tình dục qua đường hậu môn trở nên khó chịu. – nhưng đó là makruh chứ không phải haram. Có nghĩa là, chúa không chấp nhận quan hệ tình dục qua đường hậu môn và chân thành khuyên bạn không nên làm điều đó, nhưng không cấm hoặc cấm đoán những người thực hành. Ngay cả khi các văn bản của người Sunni dần dần chuyển sang các quan điểm chống quan hệ qua hậu môn cứng rắn hơn, hầu hết các học giả Shia vẫn cho rằng hậu môn là không thể nên nhưng được phép, miễn là bạn tình nhiệt thành đồng ý với việc này.
Và ngay cả trong số các học giả dòng Sunni lên án quan hệ tình dục qua đường hậu môn, Jahangir lưu ý, một số người đã tranh luận với nhau, và vẫn tranh cãi cho đến ngày nay, về bắt đầu ở điểm nào thì quan hệ qua đường hậu môn không trong sạch và tình dục không được phép. Bạn có thể dùng ngón tay hoặc liếm bên ngoài hậu môn của bạn tình không? Nếu một người cho phép kích thích hậu môn bên ngoài, thì khi nào người ta vượt qua biên giới để đưa ngón tay vào bên trong?
Bắt đầu từ thế kỷ thứ 9, các trí thức Hồi giáo như tác giả Baghdadi Al-Jahiz và bác sĩ Al-Razi, được nhớ đến với nghiên cứu về bệnh đậu mùa và bệnh sởi, đã phát triển một dòng tài liệu về tình dục học riêng biệt: ‘ilm al-bah (tiếng Ả Rập tức là ‘kiến thức về quan hệ tình dục’). Mặc dù thường được cung cấp thông tin về các tác phẩm tôn giáo, những cuốn sách này, bao gồm cả Bách khoa toàn thư về niềm vui thế kỷ thứ 10 của bác sĩ Baghdadi Ali ibn Nasr al-Katib, đưa ra những lời khuyên thực tế dựa trên kinh nghiệm sống và quan sát về tình dục, cũng như những hiểu biết khoa học về thời đại.
Al-Katib’s Encyclopaedia vẽ về cuộc kiểm tra của bác sĩ Hy Lạp ở thế kỷ thứ 2 Galen đối với con gái của mình, người thích quan hệ tình dục với phụ nữ hơn quan hệ tình dục với nam giới, để cố gắng giải thích chủ nghĩa đồng tính nữ là kết quả của ngứa âm đạo mà chỉ có thể bị trầy xước bởi chất lỏng trong âm đạo của phụ nữ khác. Ông trích dẫn việc Socrates đã đưa ra vấn đề quan hệ tình dục bằng giao tiếp và ngợi ca cuộc trò chuyện tục tĩu, và mô tả sự tôn vinh trinh tiết của cộng đồng Ả-rập Bedouin đương thời vì khao khát sự trong trắng của bạn tình để phản đối chính điều này, vì ông lập luận rằng giao hợp là điều cần thiết để có một mối quan hệ tốt đẹp. “Quan hệ tình dục”, ông tuyên bố, “truyền lửa cho tâm hồn, niềm vui cho trái tim, tươi mới mới cho sự thân mật.”
Thông thường, các tác phẩm của ‘ilm al-bah cung cấp tóm tắt các tư thế và hành vi quan hệ tình dục có thâm nhập và không thâm nhập, các thuốc kích thích tình dục và các sản phẩm tăng kích thước dương vật và thắt chặt âm đạo được đề xuất cũng như hướng dẫn toàn diện về nghi thức quan hệ tình dục. Các tác phẩm như Avicenna’s The Canon of Medicine chuyển tải những hiểu biết sâu sắc này thông qua các danh sách khô khan. Những người khác sử dụng các câu chuyện và bài thơ. Trong The Ring of the Dove, nhà thơ và nhà triết học người Andalucia thế kỷ 11 Ibn Hazm đã phản ánh về sức mạnh của tình yêu giai đoạn đầu qua câu chuyện về ‘một người đàn ông luôn khát khao có được một cô gái sống gần nơi ở gần anh ta’, và người, khi biết tin anh ta sẽ được gặp và ở bên người phụ nữ này, sẽ phát điên lên và say mê một cách sung sướng; bài phát biểu của anh ấy hầu như không mạch lạc. “Dựa trên kinh nghiệm sống, các tác giả của ‘ilm al-bah thường mô tả, hoặc thậm chí quảng bá, các hành vi và động lực tình dục – chẳng hạn như chủ nghĩa đồng tính luyến ái – mà các văn bản tôn giáo dường như bác bỏ. Qabus-Nama – cuốn sách hướng dẫn về cuộc sống ở thế kỷ 11 được viết bởi Keikavus, người cai trị Tabaristan, cho con trai ông, Gilanshah – dành một chương nói về ưu và nhược điểm của dị tính luyến ái và đồng tính luyến ái, cuối cùng là ủng hộ tình dục đồng giới. Một trong những cuốn sách nổi tiếng nhất của ‘ilm al-bah trong thế giới hiện đại là The Perfumed Garden of Sensual Delight, được biên soạn bởi một học giả người Berber được gọi là Al-Nefzawi theo ủy nhiệm của một nhà cai trị thế kỷ 15 của Tunis. Ngoài các chương về tiếng lóng chỉ cơ quan sinh dục và ‘quy định để tăng kích thước cho các thành viên nhỏ bé và để làm cho chúng trở nên lộng lẫy’, nó còn cung cấp một chương về niềm vui khi ngủ với đàn ông chứ không phải phụ nữ.
Song song với ‘ilm al-bah, các nhà thơ trên khắp thế giới Hồi giáo cũng phát triển một truyền thống khiêu dâm phong phú (thường là đồng tính luyến ái), từ các tác phẩm từ thế kỷ thứ 9 của nhà thơ Arabo-Ba Tư sáng tạo Abu Nuwas, say mê vẻ đẹp của những người đàn ông trẻ tuổi, đến các tác phẩm của Rumi, học giả tôn giáo và thần bí người Ba Tư thế kỷ 13. Là một nhà thơ giác ngộ sâu sắc, Rumi đôi khi truyền đạt những ý tưởng về nhiệm vụ hướng tới thần thánh thông qua những câu chuyện tình dục vui nhộn, vui nhộn và chi tiết đến kinh ngạc, chẳng hạn như một câu chuyện trong đó một người phụ nữ bắt người giúp việc của mình ân ái với một con lừa. Ghen tị với niềm vui của mình, người phụ nữ chui vào con lừa và dụ nó xâm nhập vào mình. Nhưng cô ấy phớt lờ lời đề nghị của người giúp việc rằng cô ấy nên dùng một quả bầu để hạn chế độ sâu của con lừa. Rumi thông qua đó nói với chúng ta rằng cần phải học cách chú ý đến lời nói của một giáo viên – ngay cả khi người thầy đó có vẻ thấp hèn – khi kiếm tìm sự thăng hoa, dù ở khía cạnh tôn giáo hay vật lý.
Thật khó để nói mọi người trong quá khứ nhìn nhận những luồng tư tưởng tình dục đa dạng này như thế nào hoặc chắp nối chúng lại với nhau trong cuộc sống của chính họ ra sao. Amanullah De Sondy, một chuyên gia về lịch sử tình dục trong thế giới Hồi giáo tại Đại học Cork, nghi ngờ rằng điều này về cơ bản thay đổi theo thời gian và không gian, và tùy từng cá nhân. Một số độc giả có thể đã từ chối các sách vở khiêu dâm và các luận thuyết khoa học, và chỉ tìm đến các sách hướng dẫn tôn giáo bảo thủ để được chỉ dạy về tình dục học. Tuy nhiên, chúng ta biết rằng một số người có ảnh hưởng tôn giáo cảm thấy thoải mái khi chống lại, ví dụ, quan hệ tình dục qua đường hậu môn trong các văn bản tôn giáo, nhưng lại đọc, viết và nói về chủ nghĩa đồng tính luyến ái dễ dãi hơn trong các bối cảnh khác. Chúng ta cũng biết rằng hầu hết các tác phẩm này đã được lưu hành tích cực trên hầu hết thế giới Hồi giáo trong nhiều thế kỷ.
Xoay quanh và thường tham khảo lẫn nhau, những tác phẩm này đã cùng nhau tạo thành một dòng đối thoại và văn hóa tình dục phong phú, đa dạng và cởi mở: lĩnh vực rộng lớn của tình dục học Hồi giáo. Habeeb Akande trong A Taste of Honey (2015) lưu ý rằng hầu hết cuốn sách này được viết bởi và dành cho nam giới trong bối cảnh dị tính, ghi nhận của Habeeb Akande trong A Taste of Honey (2015), nó có nhiều giới hạn chói mắt và điểm mù. Tuy nhiên, truyền thống tình dục học này đã phản ánh và tạo ra không gian văn hóa tiềm năng cho một loạt các ham muốn và thực hành tình dục đáng kinh ngạc – thậm chí cả những hành vi và bản sắc mà các văn bản đồng thuận nghiêm ngặt của luật Hồi giáo dường như luôn cấm, chẳng hạn như chủ nghĩa đồng tính luyến ái, nghệ thuật khiêu dâm, quan hệ tình dục ngoài hôn nhân, v.v. Điều này không có nghĩa là tất cả mọi người trong quá khứ Hồi giáo đều là những người theo chủ nghĩa tự do, công khai thảo luận hoặc đón nhận mọi hành động được ghi nhận trong mọi văn bản. Trước đây, như bây giờ, người ta có thể tìm thấy những người chỉ cảm thấy không thoải mái khi mua dâm, hoặc có lập trường bảo thủ hơn những văn bản tôn giáo nghiêm ngặt được yêu cầu. Không phải tất cả các văn bản về tình dục học đều phổ biến như nhau theo thời gian và giữa các khu vực, khi làn sóng đàn áp tình dục bùng phát và tràn lan.
Các cộng đồng Hồi giáo chỉ đôi khi dung túng cho các hành vi đồng tính – và sau đó, chủ yếu là trong không gian riêng
Điểm điển hình: Kinh Qur’an và hadith đã công nhận sự tồn tại của mukhannathun, một thuật ngữ có nghĩa là ‘đàn ông kém cỏi’ nhưng có thể được áp dụng vào thời điểm đó cho một số hoặc tất cả những người mà chúng ta gọi là nam giới có quan hệ tình dục đồng giới, chuyển giới nữ, phi nhị nguyên giới và cá thể lưỡng giới. Trong khi xã hội Ả Rập từ lâu đã chấp nhận mukhannathun trong không gian xã hội rất hạn chế, và những người Hồi giáo ban đầu dường như ít nhất cũng chấp nhận họ (ở nhiều mức độ khác nhau), những người Hồi giáo mạnh mẽ như Marwan ibn al-Hakam, vị vua thứ tư của đế chế Umayyad, và anh trai của ông là Yahya cuối cùng quyết định rằng họ là kẻ xấu. Trong khi giữ chức thống đốc của Medina, một trong hai anh em đã hành quyết một mukhannath nổi tiếng, và đặt tiền thưởng lên đầu mọi mukhannath khác trong quận của mình. Các thống đốc và những người cai trị sau này hoặc lùi lại hoặc đẩy mạnh cuộc đàn áp này.
Tuy nhiên, ngay cả ở mức độ khoan dung nhất của họ, các cộng đồng Hồi giáo chỉ đôi khi dung túng cho các hành vi đồng tính luyến ái – và sau đó, chủ yếu là trong không gian riêng tư. Hồi giáo từ lâu đã nghĩ những người đàn ông thích làm tình với những người đàn ông khác là cuồng dâm; những người đàn ông bị đóng vai phái yếu được như nạn nhân của một căn bệnh; và những phụ nữ thích những người phụ nữ đồng tính bị xem là phản bội lại lý tưởng của phụ nữ. Vì vậy, trong khi các nhà thơ có thể viết những bài thơ nóng bỏng và nặng nề về mẫu nam thanh niên lý tưởng, thì không bao giờ có chỗ cho hai người đồng giới sống công khai như một cặp vợ chồng.
Nói tóm lại, trong khi sự đa dạng của giới tính Hồi giáo đã nuôi dưỡng những kiến thức khiêu dâm sâu và rộng, các cộng đồng Hồi giáo chỉ đôi khi dung túng cho tình dục đồng giới và các hành vi phi quy chuẩn khác và chủ yếu là trong không gian riêng tư. Tuy nhiên, các tác phẩm đã giúp hỗ trợ cuộc sống của những người mà De Sondy gọi là ‘những người Hồi giáo ngỗ ngược’ – ví dụ, Mirza Ghalib, nhà thơ Mughal thế kỷ 19 nổi tiếng. “Anh ấy đã kết hôn và có rất nhiều con,” De Sondy giải thích. “Anh ấy cũng thường xuyên gặp gỡ gái bán dâm và công khai đi dạo uống rượu.”
Bất chấp tất cả những điều này, vào giữa thế kỷ 19, giới tính học đã bị tuyệt chủng ở hầu hết thế giới Hồi giáo. Giới trí thức, quan chức chính phủ và những người gác cổng văn hóa khác bắt đầu nghiên cứu nhiều văn bản hiện có, và cấm hoặc đàn áp những người khác, để thúc đẩy các giá trị tình dục trong sạch và loại bỏ tận gốc những gì họ ngày càng coi là trò xấu xa bệnh hoạn. Ít nhất, Jahangir lưu ý, nếu các nhà thơ tiếp tục viết về những người yêu dấu, họ bắt đầu chắc chắn rằng, là đàn ông, họ chỉ viết về những người phụ nữ hài hước.
Điều gì đã xảy ra với truyền thống tình dục học phong phú này? Nói một cách ngắn gọn, đó chính là chủ nghĩa thực dân. Jahangir giải thích rằng, khi các cường quốc châu Âu bắt đầu thống trị hoặc có quyền kiểm soát trực tiếp các vùng đất Hồi giáo vào thế kỷ 19, các nhà tư tưởng Hồi giáo đã áp dụng hai tư tưởng khác nhau, nhưng không kém phần phản đối giới tính. Một trường phái tư tưởng cho rằng phương Tây có thể thống trị Hồi giáo về mặt văn hóa và đạo đức chỉ vì họ đang làm điều gì đó đúng đắn. Vì vậy, để tồn tại và phát triển, các xã hội Hồi giáo sẽ phải cạnh tranh với châu Âu. Điều này khiến một số người gác cổng chấp nhận kiểu quan hệ tình dục bảo thủ của châu Âu khiến các nhà chức trách Anh thời Victoria xác định, kiểm duyệt và truy tố những hành vi ‘lệch lạc’ như đồng tính và khiêu dâm một cách có hệ thống. Một trường phái tư tưởng khác cho rằng thượng đế cho phép phương Tây lên ngôi như một hình thức trừng phạt đối với sự suy đồi của Hồi giáo – một quan điểm vẫn làm nền tảng cho những cách giải thích bảo thủ về thánh kinh Hồi giáo và các hệ tư tưởng cứng rắn trên toàn thế giới Hồi giáo. Và như bây giờ, những hình thức Hồi giáo nghiêm khắc này không có không gian cho những cuộc đối thoại tình dục đa dạng và cởi mở. Jahangir và những người khác tranh luận rằng hậu quả của sự thay đổi văn hóa này vẫn còn vang vọng cho đến ngày nay, cả trong các cộng đồng Hồi giáo và hơn thế nữa. Những người chỉ trích Hồi giáo thường kết đôi ngôn ngữ của những người bảo thủ cứng rắn nhất với những cách đọc hạn hẹp của họ đối với các văn bản Hồi giáo được chọn lọc từ quả anh đào để đưa ra trường hợp rằng Hồi giáo cổ súy cho hành vi cưỡng hiếp trong hôn nhân, bạo lực lệch lạc và ấu dâm. Nhưng ngay cả khi chủ nghĩa tình dục học Hồi giáo mờ nhạt khỏi công chúng và chủ nghĩa bảo thủ tình dục trỗi dậy, thể loại này vẫn chưa bao giờ chết. Xét cho cùng, như De Sondy nói, ‘Hồi giáo luôn đề cao truyền thống phản thuật (counter-narrative).’ Đức tin không chỉ chống lại sự mã hóa, mà còn phát triển mạnh nhờ tranh luận và tiến hóa (trước sự dè bỉu và từ chối của những người cứng rắn).
Bất kỳ định kiến nào về Hồi giáo và tình dục đều là dị học để mỉa mai, được xây dựng trên những hiểu biết hạn hẹp về đời sống Hồi giáo.
Trên thực tế, các học giả tôn giáo Hồi giáo đã không ngừng tranh luận về các chi tiết của các hành vi và động thái tình dục. Họ đã đưa ra các quyết định gần đây về mọi thứ, từ thuốc uống buổi sáng (có thể được phép, một học giả lập luận, miễn là những người dùng nó không tin rằng họ đã thụ thai một đứa trẻ) đến việc cạo lông ở hậu môn (được phép, một học giả khác nói, vì nó không liên quan đến quan hệ tình dục). Vào năm 2019, một ứng viên tiến sĩ tại Đại học Hồi giáo Nhà nước Sunan Kalijaga ở Indonesia đã gây ra tranh cãi khi đưa ra lập luận pháp lý-thần học Hồi giáo rằng quan hệ tình dục ngoài hôn nhân là được phép, miễn là nó xảy ra đằng sau cánh cửa đóng kín. (Áp lực từ các học giả bảo thủ chính thống đã buộc anh ta phải rút lại quan điểm đó hoặc mạo hiểm bằng cấp của mình.) “Khi học ở Cairo,” Winter cho biết thêm, “Tôi thấy rằng các nhà thờ Hồi giáo có vô số câu chuyện cười thiếu tế nhị. Những điều này không được phát từ bục giảng, nhưng vẫn được xã hội chấp nhận. ‘Các nhà văn như Mohamed Choukri ở Morocco và Tayeb Salih, gốc Sudan nhưng sau này là công dân toàn cầu, đã tạo ra những bức chân dung thô ráp, gần gũi về tình dục và giới tính trong tiểu thuyết giữa thế kỷ 20 của họ. Choukri đặc biệt có sở trường viết về chủ nghĩa đồng tính luyến ái và thủ dâm. Đúng là như vậy, sách của ông đã bị cấm ở Maroc và một số quốc gia đa số theo đạo Hồi khác trong nhiều năm. Nhưng rõ ràng, những trải nghiệm khiến ông ấy viết về tình dục và giới tính tiếp tục dòng suy nghĩ khiêu dâm cũ hơn nhiều, ngay cả khi dưới một đám mây kiểm duyệt nghiêm ngặt.
Đặc biệt là trong thập kỷ trước, người Hồi giáo trên khắp thế giới đã thu hút sự chú ý của giới tính Hồi giáo trở lại trong mắt công chúng, cho dù thông qua những cuốn sách như The Muslimah Sex Manual hay các chương trình truyền hình như The Big Talk ở Ai Cập. Trong khi hầu hết những người trong số này có những cách tiếp cận kín đáo, khác giới đối với tình dục, chúng mang tinh thần đối thoại tình dục thẳng thắn, sôi nổi của quá khứ. Như Akande đã chỉ ra, một số cuốn sách của phụ nữ Hồi giáo, chẳng hạn như Sex and the Citadel (2013) của Shereen El Feki và The Proof of the Honey (2009) của Salwa Al Neimi, ‘dựa trên văn học khiêu dâm cổ điển của Ả Rập’ để thông báo độc giả Hồi giáo hiện đại. Và những người Hồi giáo đồng tính đang tích cực tham gia vào việc tạo ra không gian bên trong Hồi giáo để có bản dạng giới tính và giới tính đa dạng trong thế giới hiện đại. Họ khẳng định sự tồn tại của mình, nhấn mạnh vào việc giữ lại bản sắc Hồi giáo, và cho thấy họ dễ dàng hòa hợp bản sắc tình dục và đức tin của mình như thế nào.
Một số học giả Hồi giáo mà tôi đã nói chuyện cho bài luận này đã cảnh báo tôi về mối nguy hiểm trong việc che đậy lịch sử của đối thoại tình dục Hồi giáo. Họ lưu ý rằng thật dễ dàng để xây dựng, trên một trang sách hoặc trong tâm trí chúng ta, những huyền thoại về thời kỳ vàng son đã mất về sự cởi mở và chấp nhận tình dục không hoàn hảo nhưng đáng khen ngợi. Những người chỉ trích Hồi giáo biến những huyền thoại này thành đạn dược cũng dễ dàng không kém – bằng chứng rằng, trong khi Hồi giáo có thể đã từng là một đức tin lớn, thì Hồi giáo hiện đại là một khối suy thoái nguy hiểm, kéo thế giới đến chỗ đổ nát, và chúng ta phải thương tiếc quá khứ của nó trong khi chống lại hiện tại của nó.
Mục đích của việc ghi nhớ lịch sử tình dục học Hồi giáo không phải là để tôn vinh hay hạ thấp quá khứ hay hiện tại. Cần phải thừa nhận rằng bất kỳ định kiến nào về Hồi giáo và tình dục, đặc biệt là những định kiến cho rằng nó là một tôn giáo của sự khắc nghiệt về tình dục, đều là mù mờ đến ngu ngốc, được xây dựng trên những hiểu biết hạn hẹp về những mảnh ghép rất dễ thấy nhưng mỏng manh của một thời điểm trong lịch sử văn học và cuộc sống Hồi giáo.
Loại lịch sử này nhắc nhở chúng ta rằng đức tin rất năng động. Chúng không phải là những quy tắc ứng xử đơn giản, tình dục hay cái gì đó khác, mà là tổng hợp của những câu thoại đa dạng, tất cả đều xoáy vào nhau, tăng hoặc giảm theo thời gian và cơ hội. Điều này có nghĩa là không chỉ Hồi giáo mà hầu như mọi tín ngưỡng đều có khả năng cởi mở về tình dục, hòa nhập và khai sáng – hoặc hạn chế, loại trừ và gây sốc.
Dịch: Tô Lông
Nguồn: AEON
Bài viết gần đây
Tại sao sau sinh kiêng nước lạnh? Những lưu ý giúp mẹ nhanh phục hồi sau sinh
Đau dạ con và cách để mẹ giảm đau dạ con với mẹo dân gian đơn giản ai cũng làm được
Sau sinh ăn trứng vịt lộn được không? Hiểu rõ điều này trước khi ăn nếu không “lợi bất cập hại”
Sau sinh bao lâu thì mẹ được đánh răng? Lời khuyên chăm sóc răng miệng dành cho mẹ
Sau sinh bao lâu thì cửa mình khép lại? Cách giúp co hồi tử cung nhanh chóng
7 Tác dụng của chè vằng với phụ nữ sau sinh và cách sử dụng chè vằng hiệu quả
Bí quyết siết chặt yêu thương khiến chồng say như điếu đổ
Bí Quyết Trị Sa Dạ Con An Toàn Từ Thảo Dược Của Chị Trang
Tuyệt chiêu se khít vùng kín sau sinh của bà mẹ 8x
Chị Thu Yến: Sau sinh dùng Zlove, quan hệ với chồng mà như chưa sinh em bé bao giờ
Mẹo se khít vùng kín sau sinh an toàn hiệu quả từ chuyên gia
ZLove – tân trang “cô bé” – Chìa khóa giữ lửa tình yêu
Nhà thuốc Minh Thủy: 10 người dùng Zlove thì 8 người phản hồi tốt
Review: Sản phẩm se khít và trẻ hoá vùng kín được nhà thuốc Minh Trang tâm đắc nhất gọi tên Zlove
Tin nổi bật
Triệt lông vùng bikini có ảnh hưởng gì không? Chị em cần lưu ý gì sau khi triệt lông vùng kín.
Chồng thích nói tục khi quan hệ: Nghệ thuật hay là biến thái?
Cách mặc đồ ngủ quyến rũ chồng 99% các ông đều “say hơn điếu đổ”
Con gái mu to có ảnh hưởng gì không? 3 điều phụ nữ có vùng kín xương mu to và nhô cao đặc biệt lưu ý
Chồng đòi ly dị vì “cô bé” “khô khan – rỗng tuếch” sự thật khiến ai biết cũng sốc
10 việc tuyệt đối tránh khi ‘‘yêu’’ số 4, 5 và số 10 quá phũ phàng
7 Sai lầm phá hỏng “cuộc yêu” mà phái nữ cần phải biết
Đàn ông nói đây là 10 lý do khiến họ muốn ‘‘yêu’’ phụ nữ lớn tuổi